Nhớ người...
Nhớ người tôi viết thành thơ,
Mong sao con gió mang thơ đến người.
Nhớ người tôi phải mộng mơ,
Mong sao ai đó biết tôi đang chờ.
Một lần gặp gỡ nhớ thương,
Hai lần gặp gỡ tôi vương thêm tình.
Đêm đêm tôi nhớ một mình,
Ai kia có biết tôi sầu lắm không.
Vì người tôi nhớ tôi mong,
Trông cho ai đó có tôi trong lòng.
Nhưng rồi mong vẫn hoài mong,
Vì người không biết nỗi lòng của tôi.
Thôi thì lặng lẽ đứng trông,
Trông em hạnh phúc, trông em tươi cười.
Nỗi lòng tôi trải vào đêm
Ôm vào nỗi nhớ cùng sao trên trời.
Sao kia dù có lẻ loi,
Nhưng sao vẫn có trời đêm xum vầy.
Còn tôi dù có lẻ loi,
Thì tôi chỉ có giọt sầu trên môi.
Thân tôi nhẹ tựa gió trời,
Cô đơn cùng với những lời trong tim.
Chúc em hạnh phúc trọn đời,
Lời tình tôi gửi một thời yêu em....
Nồi niêu xoong chảo đội sẵn trên đầu...
Tay chân thủ thế tìm đường chạy thôi
Gạch đá mọi người cầm sẵn hết rồi
Tung ra một phát tôi chạy mất tiêu